Nguyễn Công Hoan (1903 – 1977) là nhà văn tiêu biểu của văn học hiện thực phê phán Việt Nam. Trong cuộc đời sáng tác của mình, ông để lại một di sản nghệ thuật với hơn 200 truyện ngắn, gần 30 truyện dài và nhiều tiểu luận văn học. Hoạt động văn học của Nguyễn Công Hoan luôn song hành cùng với sự nghiệp cách mạng chống Mỹ cứu nước. Chính vì thế trong các sáng tác của ông, bức tranh xã hội của người nông dân dưới mới tầng áp bức hiện ra chân thực nhất, rõ nét nhất.
Từ điển bách khoa Việt Nam cũng đánh giá: “Có thể nói Nguyễn Công Hoan là ngọn cờ đầu của văn học hiện thực phê phán Việt Nam… Nguyễn Công Hoan đến với chủ nghĩa hiện thực bằng văn học trào phúng. Từ những truyện đầu tiên, ông đã tìm đề tài trong những người nghèo khổ, cùng khốn của xã hội. Đa số nhân vật phản diện của ông đều thuộc tầng lớp thượng lưu giàu có và quan lại, cường hào. Toàn những cảnh xấu xa, bỉ ổi, những chuyện bất công, ngang ngược, những con người ghê tởm, đáng khinh bỉ. Nguyễn Công Hoan tạo ra những tình huống bất ngờ, rồi phá lên cười và làm cho người khác cười theo, nhưng ngẫm lại thật thương tâm đau xót.”
Ngoài sáng tác, những bài tiểu luận, phê bình văn học của ông cũng được đánh giá cao vì có cái nhìn, cách tiếp cận sắc sảo về các tác giả văn học Việt Nam. Cuốn sách tập hợp một số truyện ngắn tiêu biểu của Nguyễn Công Hoan nhằm giúp độc giả hiểu sâu hơn về ngòi bút hiện thực phê phán Nguyễn Công Hoan.